₫phòng tú lơ khơ
phòng tú lơ khơ-2. Cho tới hôm nay, hơn 47 năm, tôi vẫn nhớ như in cảm xúc lần đầu tiên được về quê nội Cần Thơ, quê ngoại Kiên Giang. Lần đầu qua bến Bắc, vào đầu mùa mưa Nam bộ, nước sông chưa nhiều, chưa cuồn cuộn xiết xoáy, nhưng cái mênh mang của sông Tiền, sông Hậu đã muốn ngợp trong mắt con bé “Hà Nội” là tôi lúc đó. Và cảm giác đầy tò mò thích thú, chen cả sự hiếu kỳ bởi lần đầu tiên được thấy những hàng quán tràn ngập bánh trái, đồ ăn, thức uống, được nghe những tiếng rao nhộn nhạo chồng lấn chen chúc từ trà đá đến xâu nem, trái cóc, mía ghim, bánh mì… ven hai bên đường dẫn xuống con phà. Một cảnh tượng vô cùng kỳ thú, vô cùng lạ lùng đối với tôi.
phòng tú lơ khơ-2. Cho tới hôm nay, hơn 47 năm, tôi vẫn nhớ như in cảm xúc lần đầu tiên được về quê nội Cần Thơ, quê ngoại Kiên Giang. Lần đầu qua bến Bắc, vào đầu mùa mưa Nam bộ, nước sông chưa nhiều, chưa cuồn cuộn xiết xoáy, nhưng cái mênh mang của sông Tiền, sông Hậu đã muốn ngợp trong mắt con bé “Hà Nội” là tôi lúc đó. Và cảm giác đầy tò mò thích thú, chen cả sự hiếu kỳ bởi lần đầu tiên được thấy những hàng quán tràn ngập bánh trái, đồ ăn, thức uống, được nghe những tiếng rao nhộn nhạo chồng lấn chen chúc từ trà đá đến xâu nem, trái cóc, mía ghim, bánh mì… ven hai bên đường dẫn xuống con phà. Một cảnh tượng vô cùng kỳ thú, vô cùng lạ lùng đối với tôi.